38. PHẨM BA MƯƠI TÁM: LỄ PHẬT HIỆN ÁNH SÁNG
PHẬT THUYẾT ĐẠI THỪA VÔ LƯỢNG THỌ KINH
Bồ Tát giới đệ tử Vận Thành Hạ Liên Cư hội tập
Việt dịch: HT. Thích Đức Niệm - CS. Minh Chánh
Bồ Tát giới đệ tử Vận Thành Hạ Liên Cư hội tập
Việt dịch: HT. Thích Đức Niệm - CS. Minh Chánh
Đức Phật bảo
tôn giả A-Nan: “Nếu ngươi muốn thấy, đức Vô Lượng Thanh Tịnh Bình Đẳng và các
Bồ Tát A-La-Hán v.v... ở cõi nước đó. Nên đứng dậy quay mặt về phương Tây,
hướng mặt trời lặn, cung kính đảnh lễ xưng niệm: Nam Mô A-Di-Đà Phật”.
Tôn giả A-Nan
liền từ chỗ ngồi đứng dậy, mặt hướng về phương Tây chấp tay, đảnh
lễ bạch rằng: “Bạch đức Thế Tôn! Con nay nguyện được thấy đức Phật A-Di-Đà ở
thế giới Cực Lạc, cúng dường phụng sự, vun trồng các căn lành”.
Khi vừa đảnh
lễ, liền thấy đức Phật A-Di-Đà, dung nhan nguy nguy, sắc tướng trang nghiêm,
quang minh rực rỡ, cao lớn vượt trên tất cả thế giới. Lại nghe chư Phật Như Lai
khắp mười phương thế giới, xưng dương tán thán vô lượng công đức vô ngại vô
cùng của đức Phật A-Di-Đà.
Tôn giả A-Nan
bạch Phật: “Bạch đức Thế Tôn! Cõi Phật thanh tịnh kia rất hiếm có, con nguyện
mong được sanh về cõi đó”.
Đức Thế Tôn
nói : “Những người được sanh về cõi đó, đã từng thân cận, vô lượng đức
Phật, nhiều thiện căn phước đức. Ngươi muốn sanh về cõi đó thì phải nhất tâm
quy y mong cầu”.
Vừa nói lời ấy
xong, trên tay đức Phật A-Di-Đà, liền phóng ra vô lượng tia sáng, chiếu khắp
thế giới chư Phật. Cõi nước chư Phật, thảy đều hiện rõ, như ở trước mắt, do
quang minh thanh tịnh thù thắng của đức Phật A-Di-Đà. Nên ở thế giới này như
Hắc sơn, Tuyết sơn, Kim cang, Thiết-vi các núi lớn nhỏ… sông suối, rừng cây,
cung điện của Trời người, tất cả cảnh giới đều sáng rõ. Như mặt trời mọc, chiếu
sáng khắp thế gian, cho đến địa ngục, ngạ quỷ, hang hố, thảy đều sáng rõ, đồng
một màu sắc. Như thời kiếp thủy tai, nước tràn đầy cả, vạn vật chìm ngập, thăm
thẳm mênh mông, chỉ toàn là nước. Quang minh của Phật cũng chiếu khắp như vậy,
tất cả quang minh của Thanh Văn, Bồ Tát đều bị lu mờ bởi ánh hào quang sáng
chói rực rỡ của đức Phật.
Hàng tứ chúng
trong đây, Thiên Long, Bát Bộ, người và phi Nhân v.v... đồng thấy các sự trang
nghiêm của thế giới Cực Lạc. Đức Phật A-Di-Đà ở trên tòa cao, oai đức nguy
nguy, tướng hảo quang minh, các hàng Thanh Văn, Bồ Tát cung kính vây quanh. Như
núi Tu-di đứng giữa biển cả, thân Phật sáng rõ chiếu diệu, thanh tịnh bình
chánh, không có tạp uế, và hình loại quái dị, chỉ có các thứ báu trang nghiêm,
Thánh Hiền chung ở. Tôn giả A-Nan và các chúng Bồ Tát v.v... đều rất vui mừng
hớn hở, đảnh lễ năm vóc sát đất, xưng niệm Nam Mô A-Di-Đà Tam Miệu Tam Phật-Đà.
Chư Thiên và
chúng Nhân, cho đến loài bò bay xuẩn động, đều thấy hào quang ấy cả, những kẻ
bệnh khổ được hết bệnh khổ. Những kẻ sầu não được giải thoát, thảy đều có từ
tâm làm lành, vui mừng sung sướng. Những nhạc khí như chuông, khánh, cầm sắc,
không hầu không đánh tự trổi. Chư Thiên và nhân dân trong các cõi Phật khác,
đều đem hoa hương, đến giữa hư không, rải xuống cúng dường.
Bấy giờ thế
giới Cực Lạc ở phương Tây, cách xa cả trăm ngàn vô lượng ức cõi nước, nhờ oai
lực của Phật mà thấy rõ như ở trước mắt, như được tịnh thiên nhãn, thấy như
khoảng tám thước. Đại chúng ở cõi Cực Lạc cũng lại như vậy, đều thấy đức
Thích-Ca Như Lai ở thế giới Ta Bà này và chúng Tỳ-kheo vây quanh nghe pháp.
Nhận xét
Đăng nhận xét