20. PHẨM HAI MƯƠI: GIÓ ĐỨC MƯA HOA

PHẬT THUYẾT ĐẠI THỪA VÔ LƯỢNG THỌ KINH 
Bồ Tát giới đệ tử Vận Thành Hạ Liên Cư hội tập
Việt dịch: HT. Thích Đức Niệm - CS. Minh Chánh

Cõi nước đức Phật đó, đến giờ ăn gió thoảng nhẹ tự nhiên làm lay động lưới giăng và các cây báu phát ra âm thanh vi diệu, diễn nói pháp Khổ, Không, Vô thường, Vô ngã, các Ba-La-Mật. Lưu bố vạn thứ hương đức. Ai nghe được rồi, phiền não tập khí, tự nhiên không khởi. Gió chạm vào mình, an hòa dễ chịu, như vị Tỳ-kheo, chứng được Diệt Tận Định.
Lại thổi bảy hàng cây báu, thổi hoa tụ lại từng loại màu sắc trải khắp mặt đất. Thứ lớp theo sắc, không có tạp loạn, êm dịu sáng sạch, như Đâu-la-miên. Chân đi lên lún sâu bốn lóng tay, khi dở chân lên lại bằng phẳng như cũ. Qua khỏi giờ ăn, hoa ấy tự mất, mặt đất sạch sẽ, lại mưa hoa mới, tùy theo thời tiết, rơi cùng khắp như trước không khác, như vậy sáu lần mỗi ngày đêm.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này