33. PHẨM BA MƯƠI BA: KHUYẾN DỤ SÁCH TẤN
PHẬT THUYẾT ĐẠI THỪA VÔ LƯỢNG THỌ KINH
Bồ Tát giới đệ tử Vận Thành Hạ Liên Cư hội tập
Việt dịch: HT. Thích Đức Niệm - CS. Minh Chánh
Bồ Tát giới đệ tử Vận Thành Hạ Liên Cư hội tập
Việt dịch: HT. Thích Đức Niệm - CS. Minh Chánh
Người đời vì sự
tranh đua nên sống trong cảnh thô bạo khổ cực nhọc thân làm lụng để tự cung
cấp. Tôn quí ti tiện, nghèo khổ giàu sang, lớn nhỏ trai gái phải lao tâm khổ
trí, suy nghĩ lo toan. Không nhà lo nhà, quyến thuộc tài vật, có hoặc không
cũng lo, có rồi còn thiếu, muốn sao cho bằng người. Nên ít muốn vừa đủ, lại còn
lo sợ vô thường, nước lửa trộm cướp, oan gia trái chủ, lửa thiêu nước chìm,
tiêu tan sạch sẽ. Tâm ý khư khư không chịu buông xả, mạng chung hết thở, không
ai tránh khỏi. Nghèo giàu như nhau, sầu khổ trăm mối.
Thế nên ở đời,
cha con anh em, vợ chồng thân thuộc, nên thương kính nhau, không nên ghét giận
nhau. Có không nên thông cảm nhau, không nên tham tiếc, nói năng hòa nhã đừng
chống đối nhau. Hễ có tranh cãi liền sanh giận dữ, thành oán thù nhiều kiếp về
sau. Sự việc ở đời, đem nhiều khổ lụy, tuy chưa gặp phải, phải gấp có ý tưởng
ngăn trừ.
Con người vì ái
dục, nên phải sống chết qua lại sáu nẻo tự chịu khổ vui không ai thay thế được.
Lành dữ biến hóa theo đó đi thọ sanh không đồng, tụ họp không hạn kỳ. Lúc còn cường
tráng sao không nỗ lực tu tập đợi đến lúc nào?
Người đời,
không biện biệt được tốt xấu cát hung họa phước, thần trí ngu muội. Lại theo
các giáo điều khác, liên tiếp điên đảo, nguồn gốc vô thường mê mờ. Không chịu
suy xét, chẳng tin kinh pháp, không biết lo xa. Say mê giận hờn, tham đắm tài
sắc, trọn chẳng ngừng nghỉ, thật đáng thương thay! Đời trước ngu muội, không
biết đạo đức, không ai chỉ bảo đâu có lạ gì? Sanh tử luân hồi, thiện ác báo ứng
đều chẳng tin tưởng cho là không có, tự thử nhìn lại. Nào cha khóc con, con
khóc cha, anh em vợ chồng than khóc lẫn nhau.
Một đời sanh
tử, tiễn đưa thương tiếc, buồn thương trói buộc, không sao giải nổi. Nghĩ nhớ
ân sâu, không ngoài tình dục, sao chẳng suy cùng xét kỹ chuyên tâm hành đạo,
khi tuổi già mạng hết, không biết làm sao? Kẻ mê thì nhiều, người ngộ đạo rất
ít, phần nhiều ôm lòng giết hại, ác khí tràn đầy, làm điều hư dối, trái ngược
trời đất, mặc tình tạo tội, khi mạng sống hết, đọa vào ác đạo, không biết ngày
ra. Các ngươi phải nghĩ kỹ, xa lìa điều ác, siêng làm việc lành. Ái dục vinh
hoa, không thể giữ mãi, đều phải ly biệt chẳng có vui gì! Nên phải siêng năng
tinh tấn, cầu sanh về cõi An Lạc, được trí huệ sáng suốt, công đức thù thắng,
đừng theo tâm tham dục, cô phụ kinh giới, uổng phí đời sau.
Nhận xét
Đăng nhận xét